Câu chuyện về chú chó bị lạc chủ, bất chấp nguy hiểm đi khắp nẻo đường tìm kiếm chủ nhân. Ăn nhờ ở đậu ở nhà dân nhưng nhất quyết chờ chủ quay lại đón mình chứ không muốn về gia đình mới. Và cái kết lại rất bất ngờ
Trời đã khuya nhưng gia đình bà Cẩm vẫn đang thao thức vì chờ “khách”
Một lúc sau khi gia chủ nghe tiếng gõ cửa, ông chồng vội vàng ra mở cửa, vị khách chính là chú chó trắng này
Đây là chó lang thang nó thường tới nhà cô xin đồ ăn, do quá quen thuộc nên cún ta nằm gọn trong vòng tay bà Cẩm và ngang nhiên dành thức ăn của chó nhà bà.
Sau khi ăn uống no say nó sẽ nằm ra nền nhà ngủ say sưa cứ như chó cưng của gia đình
Tuy ngang ngược là vậy nhưng vì chú cún quá quen thuộc với gia đình nên mọi người đều cưng chiều nó
Ban ngày cô Cẩm và chồng đều đi làm vào buổi sáng, chú chó chỉ ngủ nhờ nhà cô vào ban đêm, ban ngày sẽ lang thang khắp xóm.
Mọi người tò mò muốn xem chú cún lém lỉnh này làm gì vào ban ngày nên đã đi theo nó
Thì ra tiểu tử này gia nhập thú cưng của cả xóm, ghé thăm hết nhà này tới nhà khác
Chú chó rất nhanh nhẹn theo chân chó nhà người ta, lập tức luồn lách đi theo sau, vào ăn hết thức ăn của lũ cún cưng kia
Không chỉ vậy, hầu hết cả xóm đều được chú chó ghé thăm 1 lượt ăn chực công khai, không xin xỏ.
Dù hơi ngang ngược nhưng vì quá đáng yêu nên dân làng đều cho rất nhiều đồ ăn, thậm chí còn sẵn sàng nhận nuôi chú cún.
Tuy nhiên chú cún vẫn kiên trì tìm kiếm chủ khắp các con đường, không đành lòng chấp nhận mình phải sống ở gia đình mới.
Sau hơn 1 tháng ròng rã “ăn chực”, “ngủ nhờ” và cố gắng tìm kiếm chủ nhân của mình nhưng không có kết quả.
Tối muộn chú cún xuất hiện ở cửa nhà cô Cẩm với ánh mắt buồn bã, có vẻ như kiệt sức và mất hi vọng
Gia đình cô đã khuyên nhủ, âu yếm và động viên cún rất nhiều, dường như chú chó hiểu chuyện và đã ở lại ngôi nhà cô. Từ đây cún không còn phải lang thang khắp đường nữa.
Ai chứng kiến chú chó vất vả đi tìm chủ cũng đều động lòng thương cảm, cảm thấy yên tâm khi cún đã chấp nhận một gia đình mới. Không biết chủ nhân đang ở đâu, có đang tìm kiếm cún không?