Một cô gái trên đường đi làm về, trên tay xách theo mấy cái bánh vừa đi vừa ăn, bỗng đâu có 1 con chó hoang chạy theo cô, ánh mắt nó như năn nỉ cô cho nó xin ít miếng.
Đó là 1 con chó hoang còn nhỏ, tuy nó vậy nhưng có vẻ nó rất sạch sẽ, bởi cô nghĩ nó là chó hoang vì cô hay thấy nó hay đi ăn đồ người ta vứt dưới đường, thậm chí còn giựt đồ của mấy bà trong chợ nên bị họ đuổi suốt.
Thấy vậy nên cô cho nó 1 cái bánh, nó ăn như không cần nhai mà nuốt trọn cái bánh suýt nghẹn. Sau đó cô cho nó thêm 1 cái thì nó gặp và chạy đi, có lẽ nó sợ cô đuổi đánh nó như những người khác quanh đây.
Không ngờ hôm sau, khi cô vừa mở cửa đi làm thì thấy nó ngồi trước cửa, thấy cô đi ra nó chạy lại nguẩy đuôi lia lịa, nó còn dẫn theo 1 con chó to hơn, chắc là anh của nó, nhưng con này lại rất nhát và chậm chạp. Có lẽ cái bánh hôm qua mà nó tha đi là mang về cho con này ăn.
Thấy bọn chúng là những con chó hoang hiểu chuyện nên cô đã cho chúng ăn và nuôi luôn chúng. Chúng rất ngoan, mỗi ngày đều ngồi canh trước cửa, mỗi khi cô về là chạy tới mừng rỡ, điều này cũng làm cho cô cảm thấy ấm áp mỗi khi về nhà.
Kể từ khi chúng ở đây, được ăn no ngủ kĩ, không còn phải lo đói và bị người khác đuổi. Cô cũng rất vui khi có chúng sống cùng, tuy có hơi tốn kém 1 chút nhưng cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn..