Câu chuyện dở khóc dở cười của 1 gia đình đông con. Chẳng là gia chủ ham vui, nuôi 1 bé chân ngắn Corgi và 1 chú Golden to lớn. Với mong muốn ngôi nhà luôn ngập vang tiếng cười
Cũng đúng là vang tiếng cười nhưng cười ra nước mắt. Hôm nay có chuyện cần ra ngoài nên để 2 chú cún ở nhà. Trước khi đi đã dặn dò đủ kiểu, phải yêu thương nhẹ nhàng với nhau
Khi về đến nhà thì thấy Corgi đang uất ức, đau đớn ôm đầu chảy M.Á.U, còn nhóc Golden thì mất tăm mất dạng không tìm thấy đang trốn ở đâu
Chẳng hiều chuyện gì, chị chủ phải check camera 1 lúc thì chứng kiến 2 đứa con đang choảng nhau tanh bành khói lửa
Corgi chân ngắn nhưng lại máu chiến, quyết hạ gục gã khổng lồ kia. Ấy thế mà không biết tự lượng sức mình, để bạn ngoặm mấy phát vào đầu
Chị chủ đành đưa Corgi tới bệnh viện, bác sĩ băng bó vết thương, truyền dịch, làm sạch. Trông thấy cái đầu nó bị băng mà chị chủ và mọi người chứng kiến bật cười. Thương thì ít mà hài hước thì nhiều
Đặc biệt là đôi mắt nhỏ đáng thương của Corgi, “nhất định phải đòi lại công bằng cho con đấy”. Chị chủ hết mực trấn an, động viên,…
Tuy nhiên còn đau đầu vì chưa thấy Golden đâu, có vẻ tự biết mình hơi quá tay nên trốn biệt tăm trong góc nhà không dám ra ngoài
Bao nhiêu người khuyên nhỉ Corgi chân ngắn thì nên biết thân biết phân chớ? haha.
Mong rằng gia chủ sớm có gia quy để hạn chế tình trạng này, nếu không cảnh gà bay chó sủa còn dài dài nhé!