Cụ bà 108 tuổi sống bên chú chó mực, buồn lại trèo tường thoăn thoắt trốn đại boss đi chơi

Ở cái tuổi 108 xưa nay hiếm có nhưng bà Trần Thị Hoa vẫn khỏe mạnh, tỉnh táo. Đôi khi, bà lại trốn anh boss đen nhà mình trèo cổng bỏ nhà đi chơi.

Hơn trăm tuổi vẫn thoăn thoắt trèo cổng ra ngoài.

6h sáng, khi thời tiết vẫn còn se lạnh, cụ bà Trần Thị Hoạ (SN 1914, thôn Cấp Tiến 1, xã Mỹ Phúc, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Định) bắt đầu thức dậy.

Trong căn nhà ngói 3 gian như thường lệ, cụ Hoạ bắt đầu gấp chăn, màn rồi cầm chổi quét nhà, quét sân. Nghe tiếng người gọi ngoài cổng, cụ nở nụ cười hiền rồi đi ra hỏi han. Nhìn dáng đi nhanh nhẹn, chúng tôi khá bất ngờ vì năm nay cụ đã 108 tuổi.

Cụ Họa được biết đến là người cao tuổi nhất xã Mỹ Phúc, bởi thế, chỉ cần đặt chân tới đầu xã, hỏi về bà cụ 108 tuổi thì không ai không biết. Ở độ tuổi bách niên, đa số người ta đã ốm yếu, phải nằm giường nhưng hình ảnh về một bà cụ thoăn thoắt “trèo cổng” lại in sâu trong lòng người dân thôn Cấp Tiến 1.

Cụ Trần Thị Hoạ với nụ cười hiền hậu.

Ông Trần Hữu Thủy (58 tuổi, là con út của cụ Hoạ) cho biết, mẹ mình vừa được Chủ tịch Hội người cao tuổi Việt Nam kí giấy mừng thọ ở tuổi 108.

Cụ Hoạ sinh tổng cộng được 7 người con, người con út 58, con cả năm nay đã sang tuổi 81. Hiện tại, cụ Hoạ có 114 người con, cháu và chắt.

Dù đông con cháu là thế nhưng cụ lại chọn sống một mình trong căn nhà mái ngói bầu bạn cùng chú chó mực.

Ngôi nhà cụ Hoạ đang sống.

Cụ Họa sống một mình trong căn nhà mái ngói bầu bạn cùng chú chó mực.

“Mẹ sống một mình trong căn nhà vậy, chúng tôi lo lắm, nhiều lần cũng nói với mẹ về sống cùng nhưng mẹ đều từ chối. Có lẽ vì mẹ không muốn phiền con cháu khi sức khỏe còn rất tốt và tự sinh hoạt được”, ông Thuỷ nói.

Công việc hàng ngày của cụ là quét nhà, ngắm hoa.

Nhiều năm gần đây, cụ Hoạ không hề đau ốm, lần ốm nặng nhất có lẽ là lần trèo cây ổi chặt cành khiến ông Thuỷ nhớ mãi. “Cách đây khoảng 10 năm, mẹ tôi trèo lên cây ổi chặt cành, thế là cây ổi ngả xuống làm cụ ngã, chân đập xuống gạch vỡ xương xốp gót chân. Lúc đấy chúng tôi nghĩ thế này nguy rồi bởi người già gãy xương rất khó liền nhưng thật thần kỳ, hơn 10 ngày bó bột là khỏi, cụ có thể đi lại.

Ngày thường, thi thoảng cụ cũng kêu mệt nhưng chúng tôi cũng nhờ người quen đến tiêm cho cụ mũi thuốc bổ là cụ sẽ khoẻ lại”.

Cụ Hoạ vừa nhận được giấy mừng thọ ở tuổi 108.

Hay có những lần cụ Hoạ trèo cổng ra ngoài chơi vì con trai sáng ngủ dậy muộn. “Cách đây 2 năm, tôi làm xưởng ở gần nhà mẹ, buổi tối tôi thường khoá cổng để mẹ ngủ trong nhà. Sáng ra, mẹ tôi dậy sớm lắm, có một vài hôm tôi ngủ dậy muộn thì cụ toàn trèo cổng ra ngoài để đi ăn sáng, đi chơi. Cổng tôi cũng xây khá cao nhưng cụ trèo lên cổng rồi đu vòng qua trụ rồi trèo sang bờ tường bên kia rồi tụt xuống”.

Sức khỏe tốt, hiếm khi bị ốm đau, cụ Hoạ còn hay nói đùa với các con rằng “Đến tầm tuổi này, chẳng có bệnh tật gì thì chẳng biết bao giờ tôi mới về với tổ tiên được”.

Chế độ ăn bình thường, mỗi năm uống hết 500 lon bò húc.

Sống hơn 1 thế kỷ, chứng kiến bao đổi thay, thăng trầm, bà cụ nông dân hiền lành, giản dị trong ngôi nhà cổ, bên hai cây trà và chú chó mực khiến nhiều người ao ước. Ở cái tuổi “xưa nay hiếm” mà vẫn minh mẫn, khoẻ mạnh nhiều người nghĩ rằng chắc hẳn cụ có một chế độ dinh dưỡng khắt khe cùng với việc luyện tập thường xuyên.

Chế độ ăn uống của cụ Hoạ không có gì đặc biệt.

Tuy nhiên, người con út của cụ cho biết, chế độ ăn của cụ không có gì đặc biệt, cũng như mọi người bình thường. Cụ Hoạ thích ăn trứng, rau và uống bò húc.

“Mẹ tôi thích uống bò húc. Sở thích của mẹ được 5 năm rồi, mỗi ngày mẹ uống 1-2 lon. Chúng tôi cũng biết là uống nước ngọt nhiều không tốt nhưng đây là sở thích của mẹ nên cũng chỉ hạn chế cụ uống”, ông Thuỷ chia sẻ.

Điều đặc biệt là cụ Hoạ uống bò húc nhưng vẫn ngủ ngon. “Buổi tối mà không có bò húc thì mẹ lại không ngủ được và đi sang nhà hàng xóm khua họ. Biết vậy, chúng tôi cũng không dám ngăn cấm mẹ. Ngày lễ, tết các con các cháu vẫn mua bò húc thắp hương rồi lại để cho cụ uống, có cháu mua cả thùng cho cụ”, ông Thuỷ nói.

Cụ Hoạ minh mẫn và cũng ít khi sử dụng thuốc Tây, những người hàng xóm hay hỏi trêu cụ Hoạ về các con nhưng cụ đều nhớ và nói được hết. “Năm ngoái, trong xã có làm căn cước công dân, tôi chở mẹ ra điểm làm, nhiều người không khỏi ngạc nhiên, nhất là các anh công an khi thấy cụ bà nay đã cao tuổi mà vẫn còn minh mẫn như vậy.

Sức khỏe của mẹ rất tốt nên chưa bao giờ làm khổ con cháu. Mẹ tôi cũng chưa bao giờ giận ai, cũng ít khi buồn bực, sống luôn vui vẻ, hòa thuận”.

Với tính cách vui vẻ, hòa đồng và thân thiện với mọi người nên bà con xóm làng ai cũng rất quý mến cụ. Hàng ngày, cụ thường một mình đi bộ sang thăm con cháu, hàng xóm.

Cụ Hoạ vẫn dặn con cháu sống có ích, đói cho sạch, rách cho thơm.

“Cụ hay đi chơi lắm, nhiều khi con cháu khóa cửa lại cho cụ ở nhà nghỉ ngơi thì cụ lại trèo tường. Trong vườn có quả bưởi, buồng chuối chín, cụ vẫn hái mang ra chợ bán nhưng năm nay dịch bệnh thì chỉ đi quanh nhà các con, cháu thôi. Dù chỉ đến thăm được một lúc nhưng cụ vẫn dặn con cháu sống có ích, đói cho sạch, rách cho thơm”, ông Thuỷ nói thêm.