Người ta nói chó là loài vật có tâm có tình nhất, đặc biệt là đối xử với đàn con của mình lại càng thâm tình hơn.
Chuyện là hàng xóm có nuôi 1 bé chó, nó cư xử rất hòa nhã với mọi người. Thời gian trước nó mang thai lần đầu tiên, sau đó đẻ được 5 bé cún con.
Lúc nhà chủ trông thấy nhiều cún như vậy thì khá vui mừng và thường khoe với mọi người xung quanh
Chó con mới sinh còn sợ hãi với môi trường xung quanh nên thường chỉ quấn quýt trong vòng tay củ mẹ để bú. Trông cảnh này thật ấm áp làm sao, tuy nhiên nhà chủ là lo lắng quá nhiều cún con sẽ gây rắc rối trong nhà.
Qủa thật khi bọn chúng được khoảng 1 tháng tuổi bắt đầu chạy nhảy lung tung, nhà chủ cảm thấy rất phiền “sao cún con lại nghịch ngợm như vậy”
Vì thế mấy hôm sau chủ nhà mang bán và cho gần hết số cún con. Lúc này tôi mới biết chuyện, thì trông thấy chó mẹ buồn bã, ủ rủ, chẳng còn tinh thần gì.
Chỉ trong vòng 1 tuần chó mẹ chứng kiến con cái của mình lần lượt rời đi khi còn quá nhỏ. Từ hoạt bát, linh hoạt, chó mẹ trở nên trầm mặc, tủi thân, bỏ ăn triền miền
Lúc này trong nhà chỉ còn 1 bé cún con cuối cùng, chủ nhà định cho người khác nhận nuôi. Chó mẹ tỏ ra vô cùng hoảng sợ, ôm chặt lấy con trong lòng, không cho ai tới gần.
Ngay cả thành viên trong nhà cũng không dám tùy tiện di chuyển cún con vì sợ chó mẹ nổi giận. Có vẻ gia đình cũng động lòng thương cảm đối với tình cảm của chó mẹ nên họ quyết định giữ lại bé chó này
Dù 2 mẹ con như hình với bóng nhưng chó mẹ vẫn rất sợ hãi, chỉ cần thấy có người tới ôm con của mình sẽ khóc rống lên, thật sự rất đáng thương.
Bạn nghĩ gì về hành động của gia đình chủ? Phải chăng họ kiên nhẫn một chút thì mẹ con chó cũng không phải chia cắt khi còn quá nhỏ như thế này?